Hãy thương xót một người đàn bà khốn khổ Ngài không muốn thương tôi ư ? Vậy hãy thương mẹ Người. Hãy nói cho tôi! Hãy nói cho tôi đi, Chúa Giêsu của tôi ở đâu. Tôi rất mạnh. Tôi sẽ ôm Người trong tay và tôi sẽ mang Người đi như một đứa trẻ tới một nơi an toàn.
Trong bàn tay huynh chả có cái quái gì! Hà Đức lại cười : - Thì Mã huynh cứ lại gần xem thử, và sẽ biết ta là kẻ xứng đáng đoạt cây kiếm kia. Tống Nguyên không ngăn được tò mò, lại nhìn kỹ lòng bàn tay Hà Đức thì nhận ra một thể khí màu đỏ di động.
Đường Đường chần chờ vươn tay, từ từ sờ lên sư tử đầu, chợt cảm thấy lòng bàn tay bộ lông dị thường thuận hoạt nhu tế, xúc cảm như thượng đẳng nhung thiên nga, mềm , ấm áp, nhất là nơi cổ một vòng rất nặng bạch mao, càng đẹp mềm mại làm cho luyến tiếc
Bàn tay giữ chặt gương mặt khả ái, Lê Đan hôn lướt qua đôi môi đỏ một xong thì quay lưng rời đi. Vốn dĩ cảm thấy bản thân rất có lỗi với Anh Ngọc. Anh biết nếu như cứ chùn bước, nhịn nhục thì cô sẽ như lúc nãy, không thể xuống tay.
Chương 592: Tranh cãi. Đây chính là thủ pháp thu đan Thư Vân Phúc Thiền Quyên. Trong nháy mắt, hơn mười đốm sáng màu xanh giống như lưu quang vừa phóng ra, đã bị Đinh Hạo chụp tới, nắm ở trong tay trái. Ngón tay phải xoa một cái, mười mấy phù văn chữ Hán hạ xuống, phong
Phong Mạc chỉ vào Lục Ẩn một đám người, "Chén rượu này là bọn hắn gọi, ta đều không có uống" . Tửu bảo sắc mặt trầm xuống, "Xin trả sổ sách, liên thông bằng hữu ngài cùng một chỗ" . Phong Mạc khó thở, trách không được tiểu tử kia cho hắn gọi một chén rượu
Tuy nhiên, tôi lại không ưa chết một mình. Nên tôi cũng trù liệu để sau cái chết của tôi, ít nhất cũng phải có dăm bảy đứa khác phải chết theo để tiếp tục chiến đấu dưới âm phủ, nếu không dưới đó rất buồn. Tôi có vũ khí của tôi. Trong tay tôi có 2 cuộn băng
kXnScS. MỞ ĐẦU Trên thảm trải sàn, trên ghế sofa, ngay cả trên giường vương vãi đầy quần áo, váy của phụ nữ, đồ lót bị xé tan tành, áo sơ mi của đàn ông, cà vạt, quần dài... Không khí trong phòng tràn ngập hơi thở hoan ái. Trên chiếc giường đôi rất rộng kiểu châu Âu, ga giường và chăn gối vẫn giữ nguyên vẻ hỗn loạn sau trận tình ái kịch liệt. Người đàn ông đang ngủ trong tình trạng khỏa thân kia có gương mặt tuấn tú, cơ thể đầy đặn và săn chắc với lồng ngực cường tráng và làn da màu lúa mạch khỏe khoắn. Sau cơn hoan ái điên cuồng, hắn chìm vào giấc ngủ say. Người đàn ông này, cho dù đang ngủ, vẫn để lộ khí chất hoang dã và ngông cuồng như con báo săn nguy hiểm, khiến người ta không dám lại gần. Một phía khác của chiếc giường là một cô gái với gương mặt thanh tú, mái tóc đen nhánh tán loạn phủ lên tấm lưng gầy trắng nõn, nước mắt làm tầm nhìn của cô mơ hồ, con ngươi đen láy được bao trùm bởi tuyệt vọng, mất mát, hoảng sợ, khuất nhục... "Quách Thanh Tú, cô nghe cho rõ đây, con gái nhà họ Quách các cô sinh ra là để cho tôi chơi." "Quách Thanh Tú, tôi chưa từng yêu cô, càng không yêu chị cô, chỉ chơi đùa thôi, tại sao các cô phải tin là thật nhỉ." "Quách Thanh Tú, tôi muốn vấy bẩn cô đấy, muốn khiến cô xấu xí đấy, để cô mãi mãi chìm đắm bên dưới cơ thể tôi." "Quách Thanh Tú, tôi chơi chán rồi, cô cút đi!" "Quách Thanh Tú, mẹ kiếp, cô có sĩ diện không vậy, tôi chơi cô ngán lắm rồi, cô còn sống chết quấn riết lấy tôi làm gì, cút, cút ngay đi, có nghe thấy không!" Kí ức đáng sợ như một bức màn đen lan rộng, con dao gọt hoa quả trên tay Quách Thanh Tú dứ dứ trên lồng ngực của người đàn ông kia. Cô cắn chặt môi dưới, hai tay run rẩy nhưng không có can đảm để đâm xuống. Bỗng chốc, người đàn ông kia mở bừng hai mắt, đôi mắt sâu và con ngươi sáng của hắn trào ra ý vị châm biếm, hắn lật người đè nghiến cơ thể cô xuống, hai bàn tay ngang ngược bóp lấy bộ ngực căng đầy của cô mà mặc sức vầy vò... "Quách Thanh Tú, muốn đấu với tôi sao, cô không có bản lĩnh đó đâu, bây giờ không có, tương lai cũng không đào đâu ra được." Cánh tay mảnh dẻ của Quách Thanh Tú bất lực buông thõng xuống, con dao gọt hoa quả trong tay rơi trên sàn nhà, nước mắt lặng lẽ lăn dài...
Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi Chương 1 MỞ ĐẦU Huyền Cầm 01/05/2021 Trên thảm trải sàn, trên ghế sofa, ngay cả trên giường vương vãi đầy quần áo, váy của phụ nữ, đồ lót bị xé tan tành, áo sơ mi của đàn ông, cà vạt, quần dài... Không khí trong phòng tràn ngập hơi thở hoan ái. Trên chiếc giường đôi rất rộng kiểu châu Âu, ga giường và chăn gối vẫn giữ nguyên vẻ hỗn loạn sau trận tình ái kịch liệt. Người đàn ông đang ngủ trong tình trạng khỏa thân kia có gương mặt tuấn tú, cơ thể đầy đặn và săn chắc với lồng ngực cường tráng và làn da màu lúa mạch khỏe khoắn. Sau cơn hoan ái điên cuồng, hắn chìm vào giấc ngủ say. Người đàn ông này, cho dù đang ngủ, vẫn để lộ khí chất hoang dã và ngông cuồng như con báo săn nguy hiểm, khiến người ta không dám lại gần. Một phía khác của chiếc giường là một cô gái với gương mặt thanh tú, mái tóc đen nhánh tán loạn phủ lên tấm lưng gầy trắng nõn, nước mắt làm tầm nhìn của cô mơ hồ, con ngươi đen láy được bao trùm bởi tuyệt vọng, mất mát, hoảng sợ, khuất nhục... "Quách Thanh Tú, cô nghe cho rõ đây, con gái nhà họ Quách các cô sinh ra là để cho tôi chơi." "Quách Thanh Tú, tôi chưa từng yêu cô, càng không yêu chị cô, chỉ chơi đùa thôi, tại sao các cô phải tin là thật nhỉ." "Quách Thanh Tú, tôi muốn vấy bẩn cô đấy, muốn khiến cô xấu xí đấy, để cô mãi mãi chìm đắm bên dưới cơ thể tôi." "Quách Thanh Tú, tôi chơi chán rồi, cô cút đi!" "Quách Thanh Tú, mẹ kiếp, cô có sĩ diện không vậy, tôi chơi cô ngán lắm rồi, cô còn sống chết quấn riết lấy tôi làm gì, cút, cút ngay đi, có nghe thấy không!" Kí ức đáng sợ như một bức màn đen lan rộng, con dao gọt hoa quả trên tay Quách Thanh Tú dứ dứ trên lồng ngực của người đàn ông kia. Cô cắn chặt môi dưới, hai tay run rẩy nhưng không có can đảm để đâm xuống. Bỗng chốc, người đàn ông kia mở bừng hai mắt, đôi mắt sâu và con ngươi sáng của hắn trào ra ý vị châm biếm, hắn lật người đè nghiến cơ thể cô xuống, hai bàn tay ngang ngược bóp lấy bộ ngực căng đầy của cô mà mặc sức vầy vò... "Quách Thanh Tú, muốn đấu với tôi sao, cô không có bản lĩnh đó đâu, bây giờ không có, tương lai cũng không đào đâu ra được." Cánh tay mảnh dẻ của Quách Thanh Tú bất lực buông thõng xuống, con dao gọt hoa quả trong tay rơi trên sàn nhà, nước mắt lặng lẽ lăn dài... Bạn đang đọc truyện trên
Skip to contentGiới thiệu Ebook Tác giả Huyền Cầm Thể loại Ngôn Tình, Ngược Nguồn Mê Tình Truyện Trạng thái Full Chương cuối Chương 204Giới thiệu truyệnThật sự thì cô chỉ biết được con người thật sự của hắn thông qua buổi lễ đính hôn của chị họ. cô bắt đầu bị hắn uy hiếp,không chỉ vậy mà thậm chí bị ép buộc quan hệ…Lần này hắn quay về là muốn báo thù. Thân phận thật sự của hắn là Lâm Việt Thịnh, hắn đã thề phải hủy diệt nhà họ Quách…Cô là Quách Thanh Tú, là bé gái mồ côi sống nhờ trong nhà bác, một lòng một dạ hy vọng cái nhà này sẽ càng ngày càng tốt…Download Ebook Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi – Huyền Cầm FullEbook Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi – Huyền Cầm – Full Epub – FullEbook Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi – Huyền Cầm – Full Prc/Mobi – FullEbook Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi – Huyền Cầm – Full Pdf – Full
Cùng đọc truyện Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi của tác giả Huyền Cầm tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại sự thì cô chỉ biết được con người thật sự của hắn thông qua buổi lễ đính hôn của chị họ. cô bắt đầu bị hắn uy hiếp,không chỉ vậy mà thậm chí bị ép buộc quan hệ... Lần này hắn quay về là muốn báo thù. Thân phận thật sự của hắn là Lâm Việt Thịnh, hắn đã thề phải hủy diệt nhà họ Quách… Cô là Quách Thanh Tú, là bé gái mồ côi sống nhờ trong nhà bác, một lòng một dạ hy vọng cái nhà này sẽ càng ngày càng tốt...
Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi Chương 17 Phụ nữ phải chủ động một chút phần hai Huyền Cầm 01/05/2021 "Lâm Việt Thịnh, anh nói dối, bác Tăngi sẽ không làm thứ chuyện bán đứng con gái như vậy đâu." Quách Thanh Tú lắc đầu, không sao tin được. Tuy rằng tính tình bác cả rất tệ hại, cũng rất mê bài bạc, nhưng ông ta chưa mất trí đến mức bán rẻ con gái như vậy. "Phụt!" Lâm Việt Thịnh cười lạnh "Quách Thanh Tú, cô ấu trĩ quá, tôi thật không dám tin sao Quách Tuấn Kiệt lại có đứa con gái và cháu gái ngu xuẩn như thế chứ." Lâm Việt Thịnh đột nhiên lùi xe, xoay vô lăng, chiếc xe nhanh chóng phóng ra khỏi bệnh viện. Giao dịch? Hôn lễ của chị cô chỉ là một giao dịch? Chẳng trách trong lễ đính hôn không có một ai trong nhà họ Lâm đến dự. Chẳng trách bác cả cứ giấu giấu diếm diếm thay hắn. Hóa ra tất cả mọi thứ lại xấu xí đến thế, chị cô thật đáng thương. Cả đêm đó, Quách Thanh Tú không thể nào chợp mắt được, cô nằm bò bên giường của Quách Hoàng Ngân, lặng lẽ ngắm nhìn từng giọt nước trong bình truyền dịch. Nửa đêm, Quách Thanh Tú cảm nhận được bàn tay của Quách Hoàng Ngân đang dịu dàng vuốt tóc cô. Nhớ tới ngày nhỏ chị đối xử tốt với cô thế nào, Quách Thanh Tú đột nhiên thấy đau xót đến mức muốn rơi lệ. Cử động nhỏ của cô cũng không thể thoát được tầm mắt của Quách Hoàng Ngân "Thanh Tú, em vẫn lo cho chị à? Đừng buồn, chị không sao đâu. Chị biết em rất muốn có một chiếc notebook, chị đã đặt hàng sẵn cho em rồi, vốn định để đến hôm sinh nhật sẽ tặng cho em, nhưng chỉ sợ chị không sống được đến ngày hôm đó. Cho nên, chị dặn họ mang tới trước, ngày mai là em có thể nhìn thấy nó rồi..." "Chị ơi..." Quách Thanh Tú nghẹn ngào. "Thanh Tú, chị còn một chuyện nữa muốn nhờ em. Công ty Á Hân vốn do ba em quản lý, không ngờ sau khi ba chị tiếp quản nó lại thảm hại đến mức này. Chị đang nghĩ, nếu như có thể, tương lai em nhất định phải quản lý công ty này, hoàn thành tâm nguyện của ba em." Quách Hoàng Ngân nói một cách khó khăn. Quách Thanh Tú nắm chặt bàn tay của chị cô "Chị ơi, chị đừng nói nữa, chị sẽ không sao đâu, chị yên tâm, chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau." Quách Hoàng Ngân đột nhiên im lặng, Quách Thanh Tú khẽ gọi vài tiếng, không có phản ứng gì, cô sợ hết hồn, vội vàng đưa tay ra thăm dò. May mà hơi thở vẫn còn, chắc chị cô ngủ thiếp đi thôi. Đêm đó Quách Thanh Tú không ngủ nổi, cô suy nghĩ suốt cả đêm. Sáng sớm ngày hôm sau, Quách Thanh Tú một lần nữa xuất hiện trước mặt Lâm Việt Thịnh. "Lời anh nói hôm qua vẫn còn hiệu lực chứ?" Lâm Việt Thịnh nheo mắt lại một cách nguy hiểm "Cô đã nghĩ kĩ rồi?" "Tôi có hai yêu cầu." Lâm Việt Thịnh nhướn mày "Thông thường, những người phụ nữ bị tôi chơi rồi, tôi sẽ không để vào mắt đâu. Nhưng cô là một ngoại lệ.” Lại có ngọn lửa giận cháy lên trong lòng Quách Thanh Tú, cô cố gắng kiềm chế bản thân mình. Dù sao cũng bị hắn chơi rồi, vậy thì chi bằng liều chết đến cùng, dù sao cũng chỉ có mỗi một việc đó thôi, cứ nhắm mắt cho hắn vần vò là được. Chỉ cần có thể cứu sống chị cô, tự tôn cũng chỉ như đống phân chó thôi. "Thứ nhất, anh trả công ty Á Hân lại cho bác Tăngi. Thứ hai, anh phải chăm sóc chị tôi cả đời." Lâm Việt Thịnh nho nhã hếch cằm lên, nhìn Quách Thanh Tú với vẻ châm chọc "Tuy rằng ở trong tay tôi thì Á Hân sẽ có tiền đồ xán lạn hơn, nhưng một năm cũng chỉ được vài tỷ, ổn thôi, trả cho cô. Điều thứ hai thì quá Hoang đường rồi. Lẽ nào cô muốn tôi kết hôn với một người phụ nữ bị bệnh tim? Cho dù tôi đồng ý, cô nghĩ ba mẹ tôi sẽ đồng ý sao? Đúng là nực cười..." Chuyện hôn nhân trong các gia đình quyền thế trước nay không thể do mình tự quyết được, Quách Thanh Tú có phần suy tư "Vậy anh bảo phải làm thế nào?" "Chi bằng thế này nhé, tôi đến gặp chị cô một lần, tôi lên giường cùng tôi một lần, những lúc khác, đôi bên không ai can thiệp đến ai." Ánh mắt Quách Thanh Tú thoáng lóe lên một chút khổ sở rồi bất đắc dĩ gật đầu. Cô tự an ủi mình, cứ coi như bị chó cắn đi! "Được, cứ thống nhất như thế nhé!" Bạn đang đọc truyện trên
truyện vợ khó thoát bàn tay tôi huyền cầm