Các Hồng Y được xem như là các "Hoàng Tử của Giáo Hội" gồm có: Giám mục Hồng Y, Linh mục Hồng Y và Trợ Tế Hồng Y. Trong một quốc gia, Giáo Hội Công Giáo được chia ra thành nhiều tổng giáo phận, ở mỗi tổng giáo phận do một Tổng Giám Mục điều hành. Tổng giáo BẠN ĐANG ĐỌC [FULL] Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh - Hạ Thủy Liên Y Romance. Thể loại: Ngôn tình, Tổng giám đốc, Sủng, Ngược, HE Độ dài: 145 chương *** Âu Dương Thần: Tổng giám đốc mặt lạnh của tập đoàn Âu thị, từ nhỏ trầm mặc ít lời, lại có năng lực hơn người. Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Chapter 315. Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc. - Chapter 315. [Cập nhật lúc: 2021-03-14 09:29:00] Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dưới. Server 1 Server 2 Server VIP Server VIP 2. Chương 249. Vừa xuống phi cơ, Cố Hề Hề nhịn không được mà run nhè nhẹ, nói: "Không ngờ trời lại trở lạnh đến như vậy!". "Ừ, mấy ngày nay thời tiết thay đổi.". Doãn Tư Thần đi bên cạnh đỡ lấy Cố Hề Hề, dịu dàng nói: "Trong nhà đã bật sẵn lò sưởi Đọc truyện tranh Cô Vợ Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh - Chap 13 - Xu hướng thảm họa lại biến thành nữ thần, đánh tên nam nhân cặn bã, hành hạ Bạch Liên Hoa. Nữ nhân xấu xí trong vòng mười dặm đều bị tôi chọc cho tức chết. Trì Nhan tôi khi trùng Thực tế, chỉ có hai con số tổng của ngày sinh cho ra Con số chủ đạo 11 đó là 29 và 38, trường hợp hy hữu lắm mới gặp con số tổng là 47. Điểm cần khắc phục Người Số 11 được trang bị "vốn tâm linh" tiềm tàng tốt đẹp nhất để đưa con người tiến vào thời đại Đọc chương đầu Đọc chương cuối Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc là bộ truyện tranh thuộc thể loại ngôn tình của tác giả Niêm Hoa Phất Liễu thuộc thể loại ngôn tình. Nội dung của bộ truyện nói về Cố Hề Hề, chẳng may vì một kế hoạch ngớ ngẩn mà lần đầu của cô đã bị cướp mất. vE9uZ0D. ″Trác…. Trác Minh Liệt? ! Sao anh ta cũng tới đây?" Thẩm Tử Quân tự nói."Sao vậy?" Tiểu Thi nhìn ánh mắt khác thường của Thẩm Tử Quân vì vậy cô theo ánh mắt của cô ấy nhìn lại cũng phát hiện ra Trác Minh Liệt. Anh mặc một bộ lễ phục màu đen ngắn khí khái anh hùng hừng hực. Tim của cô chợt nhảy lên lát sau kéo Thẩm Tử Quân đi vào bên trong."Sao anh ta cũng tới đây??" Tiểu Thi oán trách "Hôm nay anh ta một mực đòi tìm tôi!""Sao anh ta lại tìm cô?" Thẩm Tử Quân cảnh giác hỏi cô ấy, không thể để cho Tiểu Thi yêu Trác Minh Liệt bởi vì cho dù như thế nào chuyện đó cũng sẽ là một bi kịch."Là bởi vì bệnh của tôi!""A, chúng ta đi vào bên trong thôi, nơi đó ít người!""Đại tiểu thư!" Bác Phúc bất thình lình chạy ra "Lão gia nói, hôm nay cô không cần đi khắp nơi, nhưng tối nay cô sẽ là bạn nhảy của Trác thiếu gia !"Tiểu Thi nhìn người đàn ông trung niên phúc hậu trước mặt khẽ gật đầu " Tử Quân cô hãy đi làm việc của mình đi tôi đi vào trong đợi cô!"Cô vòng qua một cây cổ thụ và bàn ăn đi tới nơi giống với mộ căn phòng nghỉ. Đóng cửa lại, tiếng huyên náo ở phía ngoài bỗng nhiên yên ắng lại. Cô thở phào thật dài một cái. Nhưng lúc này cô chợt phát hiện bên trong căn phòng nghỉ này hơi kì lạ, hình như có người. Cô đứng lên nhìn chung quanh một lần mới phát hiện ra mình đi nhầm phòng, phòng này không phải phòng nghỉ mà là phòng thay quần áo VIP,thật là gặp quỷ! Vào lúc cô muốn rời khỏi đây, thì bỗng người trong phòng đi ra. . . "Đứng lại!" Âm thanh kia làm cho người ta liên tưởng đến gió thổi vùng bắc cực. gần như kiều cực kì lạnh lùng đó"Ồ!" Tiểu Thi không tự chủ được đứng lại "Thật xin lỗi tôi đi nhầm phòng!" Cô vội vàng nọ không nói một lời, từ từ đi tới, chân Tiểu Thi không ngừng lùi lại, đến lúc chạm tới cửa, đến lúc này cô hy vọng nhường nào có thể quay người bỏ chạy nhưng hai chân lại như bị dính trên mặt đất. Cô cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu lên phát hiện người đàn ông trước mắt này rõ ràng chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, anh ta chính là người mà cô gặp lúc ban ngày, a là vị "núi băng" đó, thật đúng là Oan Gia Ngõ Hẹp."Cô có biết người của nhà họ Lâm hay không?" Người đàn ông híp mắt quan sát cô gằn từng chữ hỏi. đó soái ca đó các nag, anh tinh mắt quá!!! không hổ là người …. Bí mật ạ. Bạn Hoa đừng ném đá tôi>>>"Thật xin lỗi, tiên sinh tôi không biết!" Tiểu Thi xoay người muốn đi nhưng cánh tay lại bị anh ta kéo lại. Anh ta cứ nhìn cô như vậy, trong con ngươi màu hổ phách tỏa ra ánh sáng lạnh nhàn nhạt."Tiên sinh anh mau buông tay! Nếu không tôi gọi người vào !" Tiểu Thi khẩn ta không nói một lời từ từ buông lỏng tay. Anh vừa buông tay Tiểu Thi vội vàng chạy ra."Thẩm đại tiểu thư, tôi bảo cô chăm sóc cho Tiểu Thi, bây giờ cô ấy sao rồi?" Trác Minh Liệt cười như không cười nhìn Thẩm Tử Quân. . ." Tiểu Thi là người lớn rồi đương nhiên là có thể tự quan tâm đến chuyện của mình. Hơn nữa anh và Tiểu Thi có quan hệ gì đâu ! Tại sao anh lại hỏi về chuyện của cô ấy!" Thẩm Tử Quân vừa nghĩ Tiểu Thi có thể là Lâm Thi Ngữ liền không nhịn được nói nặng với Trác Minh Liệt."Cô …. Cái đồ phụ nữ điên này!" Trác Minh Liệt nắm cổ tay của Thẩm Tử Quân dùng lực đẩy ép cô lên trên mặt tường "Cô không cần lớn tiếng như vậy, lại gần tôi nói chuyện!" Anh tức giận, khuôn mặt gần như dán trên mặt của cô, Thẩm Tử Quân nhất thời lúng túng." Trác tổng?" Đúng lúc này bác Phúc xuất hiện giải vây cho Thẩm Tử Quân, cô dùng sức đẩy nắm tay của anh đi ra một nơi khác. Trác Minh Liệt nhìn bác Phúc một chút, chỉnh sửa cà vạt một chút, mặt không thay đổi đi đến phòng thay quần Thi từ trong phòng thay quần áo VIP đi ra, sau đó lại bị lạc đường cô đi qua đi lại vài vòng cuối cùng lại trở về cửa phòng thay quần áo kia, cô vốn đang lo lắng vị “núi băng” kia sẽ bất thình lình từ bên trong đi ra, ai ngờ lại gặp phải Trác Minh Liệt vừa định đi vào! Cái này quá duyên trời định nhỉ"Thi tiểu thư!" Anh châm chọc mà cười "Ha, đúng là thế giới hình cầu !"Tiểu Thi bị dọa sợ đến mức vội xoay người lập tức muốn chạy, nhưng lại bị bắt trở lại, anh vừa dùng lực cô liền ngoan ngoãn bị chôn trong ngực của anh." Tại sao hôm nay không nhận điện thoại của tôi?" Anh khẽ trầm giọng hỏi ở bên tai của cô."Tôi…. tôi không muốn gặp bác sĩ!" Tiểu Thi quật cường nói."Cô có biết cái khối máu tụ kia có khả năng sẽ lấy đi mạng của cô hay không ??!" Trác Minh Liệt dùng sức nắm bả vai của cô."Lấy ra cũng có thể sẽ lấy mạng của tôi, chẳng lẽ bác sĩ không nói với anh sao? Buông ra, đau!""Tối nay, không cho phép đi, làm bạn với tôi!" Anh ra lệnh nói."Buông ra""Nơi này hình như không phải là nơi để nói chuyện yêu đương thì phải?" Âm thanh lạnh lẽo vang lên từ phía sau bọn họ, Trác Minh Liệt xoay người nhìn thấy Phùng Thiếu Diễm mặc một bộ tây trang màu trắng, Tiểu Thi cũng nhận ra anh ta chính người đàn ông vừa rồi ở trong phòng thay Thiếu Diễm vốn đang muốn trở lại lấy đồ nhưng lại không ngờ sẽ gặp phải bọn họ. Anh chỉ nhìn thấy một nam một nữ lôi lôi kéo kéo cũng không thấy rõ là ai vì vậy vô cùng thiếu kiên nhẫn nói một câu, kết quả lại phát hiện người đàn ông kia là Trác Minh Minh Liệt lạnh lùng nhìn anh ta một cái, hai người họ bốn mắt nhìn nhau, Tiểu Thi như ngửi thấy mùi vị của thuốc nổ."Chúng ta đi thôi" Tiểu Thi kéo anh đi, không biết vì sao cô rất là sợ người đàn ông Thiếu Diễm nặn ra một nụ cười lạnh lùng, trực tiếp từ bên cạnh bọn họ đi lên trước. Trác Minh Liệt ý vị sâu xa, nhìn theo bóng lưng anh ta, ánh mắt bén nhọn như muốn xuyên thủng sống lưng người trước mặt ."Các vị khách bữa tiệc rượu chào mừng tân CEO -Phùng Thiếu Diễm xin được bắt đầu! Xin mời đại tiểu thư và Phùng tiên sinh lên mở sâm banh!"Thẩm Tử Quân thoải mái đi tới trước đài sâm banh nhưng vị Phùng Thiếu Diễm kia căn bản xem cô như không tồn ta tự mình mở sâm banh ra, cũng may còn nhớ rõ rót một chén cho cô, Thẩm Tử Quân giận đến mức muốn đem ly rượu kia dội thẳng lên trên mặt anh ta." Minh Liệt!" Lúc này ông Thẩm cũng đi ra, nhìn thấy Trác Minh Liệt ông hình như đặc biệt vui vẻ."Bác Thẩm!" Trác Minh Liệt cung kính cùng ông bắt tay một cái "Chúc mừng ngài!""Ha ha tới đây, tôi giới thiệu mọi người!" Ông Thẩm gọi Phùng Thiếu Diễm và Thẩm Tử Quân đến "Về sau Sinh Ý Trường Thượng này phải cần hai đứa cùng nhau chăm sóc! Thiếu Diễm, Tử Quân vị này chính là Trác thị -Đại thiếu chủ lừng danh Trác Minh Liệt!" Hai tay Trác Minh Liệt chắp sau lưng , mặt không thay đổi nhìn đôi nam nữ trước mặt nói thật đối với bọn họ anh thật sự không có hảo cảm."Trác tổng giám đốc rất vui được gặp mặt!" Phùng Thiếu Diễm giật giật khóe miệng cười cười tượng trưng."Trác Minh Liệt vị này chính là tân CEO của Thẩm thị chúng tôi - Phùng Thiếu Diễm!""Phùng tiên sinh ngài khỏe chứ!" Trác Minh Liệt nở nụ cười, nhưng hai người đàn ông này vốn nên bắt tay nhau , nhưng chẳng ai chịu vươn tay ra! Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh Chương 4 Ly hôn Thiển Khuynh Thành 18/11/2013 Không khí trong xe trầm mặc làm mọi người hít thở khó khăn,sự lạnh lùng của Trác Minh Liệt dường như làm cho không gian bị thu hẹp không biết trải qua bao lâu sự trầm mặc bị tiếng chuông điện thoại di động đột ngột đánh Minh Liệt nhận điện thoại xong , thái độ buông lỏng một cách rõ ràng. Anh lái xe sang một bên vỉa hè rồi dừng lại mở cửa xe làm ra một tư thế xin mời.“Thật ngại tiểu thư đường tiếp theo chúng tôi không cùng đường mời cô xuống xe!”Lâm Thi Ngữ không tin vào tôii mình dù có chuyện gì đi nữa thì hôm nay cũng là ngày bọn họ kết hôn . Anh tôi sao có thể nói như vậy.“ Anh có ý tứ gì?” Mặt Lâm Thi Ngữ không đổi sắc hỏi ” Anh muốn đem tôi bỏ ở chỗ này?”“Là như vậy tiểu thư. Tôi có nhận được tin tức là gia đình cô đã phá sản. Hôn ước của chúng ta cũng sẽ lập tức được hủy, chúng ta phải ly hôn!” Trác Minh Liệt không hề để ý đến khuôn mặt Lâm Thi Ngữ đã trắng bệch khởi động xe đi phá sản? Lâm Thi Ngữ như từ trong mộng mới tỉnh lập tức lấy điện thoại di động gọi cho ba cô nhưng không ai tiếp , cô lại gọ điện thoại cho công ty cũng không thông , tất cả mọi người cứ như bốc cuộc xảy ra chuyện gì? ! ! Lâm Thi Ngữ lòng như lửa đốt nhưng nơi này là cái cầu rất cao nên không có cái xe nào xách áo cưới cồng kênh lên từ trên cầu chạy xuống như bay, cô hận cái thế giới vô tình này.“Kia có phải là cô dâu của Trác gia”."Sao lại ở đây một mình! Có tin tức có tin tức!"Bởi vì nghe Hàn Ti Nhã nói chuyện nên một đám phóng viên đã đuổi theo xe của Trác Minh Liệt. "tiểu thư Lâm Thi Ngữ xin chờ một chút!"Lâm Thi Ngữ vừa nghe thấy tiếng của rất nhiều người từ phía sau cô cứ nghĩ là có thể nhờ cứu giúp nhưng lại không ngờ gặp được một đám chó flash nháy liên tục làm cho Lâm Thi Ngữ hoảng sợ né tránh không kịp "Các ngươi muốn làm gì!""Xin hỏi tại sao cô lại bị chú rễ bỏ lại ở trên đường , các cô có phải có chuyện gì xảy ra hay không?""Vừa rồi có thông báo tập đoàn Lâm thị đã phá sản đối với vấn đề này cô có ý kiến gì không?""Xin hỏi trước đây cô có biết tiểu thư Hàn Ti Nhã sao?"Những câu hỏi ùn ùn kéo đến khiến đầu Lâm Thi Ngữ thật đau "Cầu xin các anh tôi không biết cái gì hết xin đừng hỏi tôi!"Lâm Thi Ngữ khổ khổ cầu khẩn thế nhưng những người này không hề buông tha cô. Cô dùng sức tách ra khỏ đám người bỏ chạy. Cô nghĩ tới muốn chạy đến đường cái đối diện cô muốn thoát khỏi những người này. Nhưng tai hoạ đột nhiên xuất hiện. Chiếc Bugatti Veyron giống tia chớp đâm thẳng vào cưới màu trắng tinh khiết như một con bươm buớm trắng tung bay giữa không trung Lâm Thi Ngữ chợt nghĩ đến những chuyện cũ lời của mẹ trước khi qua đời sau, âm thanh lạnh lùng của người đàn ông Trác Minh Liệt, chuyến đi chơi ở Hoa Kỳ..... tất cả cứ như một cuộn băng tua chậm nhưng rồi đột nhiên lại biến máu tanh thức tỉnh mọi người, đám chó săn đang cố ghi chép lại tất cả. Máu nhuộm vải trắng giống như là hoa hồng héo úa ,sinh mạng như đang từ từ bị rút cạn."Đáng chết!" Trong chiếc xe thể thao người đàn ông đeo kính mát vội vàng ôm lấy Lâm Thi Ngữ đang năm trên đất khẩn cấp chạy tới bệnh viện. Bạn đang đọc truyện trên Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh Chương 5 Năm năm Thiển Khuynh Thành 18/11/2013 “Xế chiều hôm nay ở Tây Bắc cao đã xảy ra một vụ tai nạn xe cộ nghiêm trọng”. Trác Minh Liệt biết mình không phải cưới cô gái quái dị ấy thì như trút đi được gánh nặng , anh nhanh chóng trở lại biệt thự của mình, vừa mới mở ti vi đã nhìn thấy tin tức năn xuống sô pha nghe phát thanh viên nói “Nạn nhân là một cô dâu nhưng không hiểu sao cô ấy lại ở trên đường”Nghe thấy vậy Trác Minh Liệt lập tức ngồi dậy máy quay vừa đúng lúc quay đến hiện trường tai nạn , xung quanh hiện trường máu tươi vương vãi khắp trên mặt đất, một chiếc mắt kính đen nằm giữa mắt kính kia thật quen thuộc.!!!!Tại sao có thể như vậy! Trác Minh Liệt không thể nao tưởng tượng nổi sẽ xảy ra chuyện bi thương lập tức bảo nhân viên tìm xem Lâm Thi Ngữ ở bệnh viện nào nhưng vừa mới mở cửa đã nhìn thấy hàng loạt phóng viên.“Trác tiên sinh xin hỏi ngài cùng tiểu thư Hàn Ti Nhã rốt cuộc có quan hệ gì?”“Trác tiên sinh hai mươi phút trước có người nhìn thấy vợ của ngày bị xe đụng phải bây giờ ngày là đi thăm cô ấy sao?”“Trác tiên sinh ........”“Cút! ! ! ! “Trác Minh Liệt hét lớn một tiếng tức khắc làm cho đám người yên tĩnh lại, và tự động nhường ra một con chạy nhanh như điện chớp tới bệnh viện nhưng vẫn chậm mất một bước.“Cô y tá xin hỏi Lâm Thi Ngữ ở nơi này phải không?”“Phòng số 21 nhưng hai phút trước đã có một vị tiên sinh tới đón cô ấy đi rồi!”“ Cô bị thương nặng như vây là ai đón cô ấy?” “Tôi không biết” y tá lắc đầu một Minh Liệt nhanh chóng đuổi ra cửa bệnh viện nhưng anh chỉ kịp nhìn thấy một chiếc Bugatti Veyron chạy qua. Ông Lâm bởi vì dính đến vấn đề kinh tế nên đang ở trong tù những người khác phần lớn đều không ở đây. Vậy ai....là ai đã đón Lâm Thi Ngữ đây? Đứng ở cửa lớn của bệnh viện lần đầu tiên Trác Minh Liệt cảm nhận được nỗi lo lắng là như thế nào Năm năm sau. Một bé trai bốn năm tuổi khoẻ mạnh kháu khỉnh ở trong phòng vui vẻ kêu.“Cầu Cầu con lại làm sao? “Nghe được tiếng kêu của bé trai, một cô gái nhìn còn rất trẻ từ trong phòng bếp đi ra. Cô mặc cả một bộ đồ màu hồng trên tay đang cầm một lon sữa tươi.“Tiểu Thi con muốn cái này Cầu Cầu chỉ vào TV quảng cáo.”“Món đồ chơi mới của Trác Thị đưa ra thị trường đang tuyển chọn trẻ em tuổi ba tuổi đến tám tuổi để đóng quảng cao cho họ đóng xong sẽ nhận được món đồ chơi tốt nhất của Trác con ở mầm non đều mong muốn mình được chọn. Con muốn có thể trở thành minh tinh quảng cáo nhất định các bạn nhỏ sẽ hâm mộ con đấy!”“Chú Triết Vũ không phải mua cho con rất nhiều đồ chơi rồi sao? “Cô dịu dàng nói “Mẹ không đồng ý cho con đi!”“Tiểu Thi làm ơn cho con đi đi mà. Làm ơn đi mẹ con không cần đi khu vui chơi con không muốn Transformers, con chỉ muốn mẹ cho con đi Trác thị thôi mà” Cầu Cầu đi theo kéo quần áo của Tiểu Thi từ bên trong cho tới bên ngoài.“Không, được “Tiểu Thi ngăn cản tay nhỏ bé của Cầu Cầu kéo con sang một bên “Ngoan ngoãn đi ngủ ngày mai còn phải đi học ! Chúng ta vừa mới đến đây mấy ngày mẹ vẫn chưa quen đường xá cho nên ngày phải đi sớm một chút!”Cầu Cầu thất vọng đi tới giường nhỏ của mình .Tiểu Thi nhìn ủ rũ cúi đầu của con lắc đầu bất đắc dĩ... Bạn đang đọc truyện trên ″ Tiên sinh làm thế nào? Có phải lại đau đầu ?" Trước đó bác của Lý Triết Vũ cũng chính là Bạch Diệu vì lo lắng anh sẽ ngăn cản Lâm Thi Ngữ và Trác Minh Liệt đến bên nhau từ đó phá hỏng đại kế cho của ông cho nên ông ta đã sử dũng phẫu thuật để làm mất trí nhớ của anh nhưng thất bại, giờ đây Lý Triết Vũ phải hứng chịu hậu quả nghiêm trọng! "Xem ra thời gian của tôi không còn dài như tưởng tượng nữa rồi!" Cơn đau đột ngột làm Lý Triết Vũ phải ngồi xuống hít thở sâu "Có thể mang Tiểu Thi đi mà thần không biết quỷ không hay như vậy thì chỉ có thể là bang Bạch Hổ! Cậu hãy lập tức liên lạc với các huynh đệ ngày trước của tôi xem họ có thể giúp được gì hay không! Trước đây tôi chỉ muốn ngồi ghế xem hổ đấu bây giờ có lẽ không thể được như thế rồi!" Sau một cơn đau buốt Lý Triết Vũ cảm giác toàn thân mình như bị rão ra. Trợ lý nhận lệnh của anh rồi đi ra ngoài. Tại đại sạnh Trác thị vô cũng ôn nay mọi người đến đây chỉ muốn bàn về cách tống khứ cha con họ Trác . Nhất là Trác Minh Liệt, mặc dù hắn ta là người thừa kế, là tổng giám đốc nhưng của Trác Thị này, nhưng nay giang sơn đã thay đổi thì điều đầu tiên là phải đẩy hắn xuống. "Các vị xem ra vận khí của Nhà họ Trác đã hết, chúng ta cứ đi theo họ cũng chỉ tốn công tốn sức !" Một người đàn ông trung niên đứng lên. "Đúng nha, lúc đầu khuyên hắn hãy suy nghĩ kĩ rồi mới hợp tác với công ty kia thì hắn không nghe, giờ thì hay rồi!" Một người khác thêm thắt đề tài. . . Tất cả mọi người đều ồn ào nghị luận. Chợt bên ngoài xuất hiện một người đàn ông trẻ tuổi, mặc một bộ âu phục màu xanh đậm, cổ tay thêu hoa vân, thoải mái mà đi tới. Mọi người vừa nhìn thấy hắn vào thì vội vàng rối rít đứng lên. "Phùng tiên sinh!" Thì ra là Phùng Thiếu Diễm, gần như đa số cổ đông ở nơi này đều biết hắn "Cuối cùng ngài đã xuất hiện!" "Các vị, vị này là Phùng tiên sinh, là người nắm trong tay phần cổ phần lớn nhất Trác thị! Tôi xin đề bạt ngài ấy làm Tổng Tài mới của Trác Thị!" Một cổ đông đề nghị. "Nhưng bây giờ cổ đông lớn nhất Trác thị vẫn là cha con nhà họ Trác !" Có người đưa ra dị nghị. "Yên tâm đi, hôm nay chúng ta là có thể công bố người nào mới là cổ đông lớn nhất Trác thị!" Phùng Thiếu Diễm mỉm cười "Hiện nay trong tay tôi đang giữ 15% cổ phần của Trác thị, và cộng thêm 20% cổ phần của các vị thì là 45% mặc dù không hơn 50% nhưng đảm bảo có thể sánh ngang với số cổ phần của cha con họ! Mặc khác đồi hoa Tháng Năm đã chiếm 10% số cổ phần, nếu người ngày là đồng minh của chúng ta thì chúng ta thắng chắc!" "Phùng tiên sinh quả là thiếu niên anh kiệt !" Mọi người than thở "Trẻ tuổi thật là tốt!" Phùng Thiếu Diễm khẽ nhếch miệng, cần lấy cây bút ở treeb bàn bắt đầu viết….Thật ra trong lòng của hắn vô cùng lo lắng bởi vì hắn không thể xác định chính xác phần thắng trong lần này có thể có bao nhiêu. Nếu Trác Minh Liệt có thể vướt qua cơn sóng dữ này thì về sau hắn sẽ khó có được cơ hội khác. Bây giờ có thể nói hắn đem tất cả hi vọng ký thác vào đồi hoa Tháng Năm, hy vọng họ là đồng minh của hắn . "Thiếu gia bây giờ chúng ta có thể lên đường!" Thanh Long nhẹ nhàng đánh thức Trác Minh Liệt đang nhắm mắt dưỡng thần . "Mọi người đã đến đông đủ?" Trác Minh Liệt trầm giọng hỏi " Lão Trương của đồi hoa đã tới chưa?" "Đã đến sân bay rồi !" "Tốt, chúng ta lên đường!" Trác Minh Liệt đứng lên sau đó lại hỏi " Vết thương của Chu Tước ra sao rồi?" "Còn phải nghỉ ngơi vài ngày nữa cũng may phát súng kia không bắn vào chỗ trọng yếu" Trác Minh Liệt ừ một tiếng rồi lên xe. Mười lăm phút sau, Trác Minh Liệt đến Trác thị. Phóng viên lập tức ùa đến như bày ong vỡ tổ. "Trác tiên sinh xin ngài hãy nói một chút…..!" "Trác tiên sinh…." Đây là lần đầu tiên anh xuất hiện sau chuyện đính hôn với Tiểu Thi vì vậy phóng viên không thể bỏ qua cơ hội. Nhưng vì ngại đám người đeo kính đen mặc áo đen kia nên bọn họ cũng không dám lỗ mãng. Những cổ đông gió chiều nào theo chiều đó vừa nhìn thấy Trác Minh Liệt tới lập tức bày ra bộ mặt " Anh nợ tôi mấy triệu" giống nhau. Trác Minh Liệt liếc nhìn bọn họ cười lạnh một tiếng " Xem ra các vị đã không muốn theo tôi, tôi mới rời khỏi đây mấy ngày mà đã thay tôi tìm chủ mới cho công ty?" Phùng Thiếu Diễm đang định viết gì đó vừa thấy nghe anh ta nói như vậy chợt ngừng lại. Trác Minh Liệt nói xong lạnh nhạt, sự bình tĩnh này…, mặc dù đó là bản chất của anh ta nhưng quá bình tĩnh như vậy làm cho hắn hơi sợ hãi. "Trác tổng giám đốc đã lâu không gặp !" Hắn sửa lại vạt áo rồi đứng lên. Trác Minh Liệt cúi đầu cười lạnh "Phùng Thiếu Diễm, thật sự tôi không nghĩ anh có bản lãnh như vậy! Chắc hẳn nhà họ Thẩm đã cho anh không ít chỗ tốt chứ? Cũng đúng thôi ngay cả con gái cũng đưa cho anh rồi !" Nói đến Thẩm Tử Quân sắc mặt của Phùng Thiếu Diễm hơi đổi "Trác tổng giám đốc chúng ta nên nói về chính sự đi! Hiện nay tôi thay mặt các cổ đông nói một chút tình hình về công ty! Hạng mục số ba đã chiếm gần hết số tiền trong ngân sách của chúng ta, chúng tôi cho tất cả chuyện này đều là do quyết sách sai lầm của ngài, cho nên Hội Đồng Quản Trị quyết định ngài sẽ không đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc nữa" "Vị trí này tôi cũng không quá lưu luyến nhưng vấn đề là các người nghĩ muốn tôi xuống như vậy không phải là quá dễ dàng hay sao!" Trác Minh Liệt cười như không cười "Cổ phẩn ở trong tay tôi và các người ngang nhau đồi hoa Tháng Năm nắm 10% nếu họ theo các người thì các người hơn tôi ? Nhưng ngộ nhỡ…" Anh cười, hai nụ cười liên tục này khiến cho Phùng Thiếu Diễm hoàn toàn mất đi lòng tin, trong lòng bàn tay nắm chặt bắt đầu toát mồ hôi. Trác Minh Liệt ngồi xuống "Người của đồi hoa cũng đang đến đây, chúng ta hãy cùng chờ kết quả!" "Theo cùng đến cùng!" Phùng Thiếu Diễm cũng ngồi xuống. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngoài cửa phóng viên đến càng ngày càng nhiều, dường như bọn họ đang đợi chờ một tin tức truyền kì ra đời. Vậy mà người của đồi hoa Tháng Năm mãi vẫn chưa xuất hiện, bàn tay Trác Minh Liệt nắm chặt, anh rất lo lắng lão Trương bên kia xảy ra chuyện ngoài ý muốn! Cùng đọc truyện Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh của tác giả Thiển Khuynh Thành tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại nỗi đau nào hơn khi ta từ người tình sau này gặp lại trở thành những người vô tình lướt qua nhau. Trớ trêu hơn nữa là do cả hai đã yêu nhau đậm sâu mà vì những lỗi lầm trong quá khứ truyện tình yêu của họ chấm dứt, đẩy họ ra xa nhau hơn. Lần đầu tiên gặp mặt, anh hai mươi sáu tuổi, là con cưng của một gia đình giàu có bậc nhất, được sự yêu chiều sủng ái của tất cả mọi mười bảy tuổi là cô gái nhỏ đeo kính gọng đen, răng niềng, tự ti, hướng nội . Cô tặng hoa cho anh, lại bị anh lạnh lùng cự vì trả thù cho cha, ở câu lạc bộ xa hoa, cô gặp lại anh lần nữa, khi đó trong bóng tối ai cũng không biết người nào. Lần thứ hai gặp mặt, là một tháng sau. Anh đeo chiếc kính gọng vàng, mặc áo cưới màu trắng, đeo găng tay trắng, nhận lấy tay cô trong tay cha dù là kết hôn, cô vẫn mặc trang phục đó, mang mắt kính đó , luôn tự ti rụt rè không hề thay đổi. Một nửa tháng sau, bọn họ ly hôn. Cô có thai, đem tấm chi phiếu ngàn vạn ném thẳng vào gương mặt đẹp trai cua anh, sau đó nghênh ngang rời đi, từ đó biến mất khỏi thế giới của anh. Lần thứ ba gặp mặt, đã là bốn năm sau. Bọn họ đứng đối diện với nhau nhưng không ai nhận ra ai. Anh không nhận ra cô, là bởi vì giờ đây cô thay đổi quá lớn. Mà cô không nhận ra anh là bởi vì sao, có chăng giờ cô đã là Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Vợ trước của tổng giám đốc lạnh lùng, vo truoc cua tong giam doc lanh lung

vợ trước của tổng giám đốc máu lạnh